ai là ai đích thương

                                    
                                              

Chương 1

"Rầm" cửa ngõ bị đá khai, lao như thương hiệu lửa vào trong nhà ăn, nhanh gọn cất cánh cho tới vị trí bình nước, sập tràn cái ly bự, hắn nốc lấy nốc nhằm nhằm mục đích hạ gục cơn khát đang được quấy rầy và hành hạ nhập người.

Bạn đang xem: ai là ai đích thương

"A, sau cuối cũng sinh sống rồi, khát bị tiêu diệt tao mất" sau khoản thời gian nốc cho tới giọt sau cuối, Lục Bất Phá ko chút nhã nhặn lấy tay quệt mồm.

"Nhóc tè Phá, kính nhờ ngươi ko cần thiết tục tĩu như vậy giành được không? Lão u của ngươi vừa vặn trông thấy ngươi thế này từng nào phát minh mới mẻ nghĩ về đi ra cũng quên tiệt" một người phụ phái nữ dáng vẻ người rét rộp ko hờn dỗi xuất hiện nay ở cửa ngõ chống nhà bếp, cặp kính treo bên trên mũi cũng ko che được lửa dỗi hiện hữu lên nhập đôi mắt bà.

"A! Lão u. Sorry" Lục Bất Phá ngay tức khắc xoay người, nhanh gọn lao cho tới bao phủ lấy lão u của tôi, hắn cao 1m87 trong những khi lão u chỉ mất 1m69, vì vậy so với lão u hắn chằng khác gì là kẻ to đùng.

"Lão u, thực xin xỏ lỗi, ko lẽ đã từng đứt đoạn mạch tâm lý của mẹ" Lục Bất Phá thiệt cảnh giác chất vấn, lão u của hắn là 1 trong tè thuyết gia. Điều nhưng mà bà thống hận nhất là lúc đang được mộng mơ với những phát minh thì bị thực hiện đứt đoạn, cũng thiệt rủi ro, người con này của bà lại thông thường xuyên tạo nên việc cơ.

"Hừ! Nếu thời điểm hôm nay nhưng mà lão u ko nghĩ về đi ra được cơ hội giải quyết và xử lý tình cảnh cơ, tao ngay lập tức lộng sát mái ấm ngươi, mang lại ngươi muôn kiếp chỉ hoàn toàn có thể thực hiện một thái giám thụ...ko ngóc đầu lên nổi...hừ... hừ" phái nữ văn sĩ Lục Đường Phương Phương ngoan ngoãn độc đi ra vẻ trinh sát nhằm mục đích nhằm phía hạ thân ái của thằng con cái múa múa vài ba chiêu, tiếp sau đó phất tay một chiếc, phong tình vạn chủng xoay người tách lên đường.

Toàn thân ái run rẩy nhẹ nhõm lên một vạc, Lục Bất Phá nhắm đôi mắt đuổi theo phí a đằng sau lão u của mình: "Mẹ à, u ko thấy thưa như thế cực kỳ tàn ác sao cho dù gì thì con cái cũng chính là người con độc nhất của lão phụ thân nhưng mà. Con trở thành thái giám, lão phụ thân chẳng cần là tuyệt hậu sao?".

Xem thêm: tôn thất thuyết là ai

"Lão phụ thân của ngươi cũng chẳng quan hoài cho tới việc sở hữu con cháu nhằm bế hay là không đâu" Lục Đường Phương Phương tiếp cận vị trí ghế sô trộn ở phòng tiếp khách rồi ngồi xuống. Chiếm cứ bên trên bàn trà là cái máy vi tính của bà.

"Mà dù là cần là thụ cũng ko mà đến mức đi làm việc thái giám chứ".

Trừng đôi mắt liếc nhìn thằng con cái một chiếc, Lục Đường Phương Phương dựa hẳn người nhập ghế sô trộn, buồn chán nói: "Lão u tao đang được viết lách truyện về thái giám, lúc này vướng cần một trường hợp đặc biệt là tương đối khó giải quyết và xử lý. Con iu hùn lão u này nghĩ về nào".

"Lão u...." liếc nhìn u sở hữu chút coi thông thường, Lục Bất Phá ngồi xuống tựa sườn lưng nhập lão u, hít hít mùi hương hương thơm kể từ bà: "Con u chất lượng xấu xa gì rồi cũng đàng đường kính trắng là phái nam tử hán đại trượng phu, vậy nhưng mà u trong cả ngày trước mặt mũi người tao thưa là thụ thế này, thụ thế cơ. Mẹ ko cho là cứ như vậy ko khéo sở hữu ngày con cái trở thành đồng tính luyến ái thiệt à? Đến khi này lại ghê tởm tởm".

Xem thêm: trách nhiệm pccc là của ai

"Ba" vừa vặn thưa kết thúc, mặt mũi Lục Bất Phá ăn tức thì một chưởng của lão u. Má cần của hắn rét ran còn bạn dạng thân ái hắn thì nhìn lão u đang được ngồi trước mặt mũi tràn ủy khuất.

"Ngươi sở hữu biết vì như thế sao lão u phía trên mến viết lách đam mĩ tè thuyết ko hở?".

Lắc đầu ko biết.