tổng tài giả ngốc ai là sói

Việc sẵn sàng mang lại ăn hỏi của Hàn Thẩm và Thi Nhi lúc này là sự việc cần thiết, mọi người đều hối hả sẵn sàng.

Bạn đang xem: tổng tài giả ngốc ai là sói

Tất cả hoa cưới đều được tạo vì chưng hoa tươi tắn và được kết thủ công bằng tay trọn vẹn.

Chung Thất chạy rời khỏi chạy nhập như 1 máy bộ nhằm liên hệ với toàn bộ những siêu thị hoa tươi tắn.

Dĩ Văn thì đang được ở quán ăn nhằm xem xét lại list khách hàng mời mọc, việc tô điểm lễ cưới.

Còn Hàn Huyên thì phó lại mang lại ông nước ngoài siêng, nhị ông con cháu bên cạnh nhau đùa cưỡi ngựa trong nhà.
Hàn Thẩm nằm trong Thi Nhi lên đường lựa chọn váy cưới, anh trình bày là ham muốn đem cô cho tới một điểm quan trọng.

Mặc váy cưới tự đích thân thích anh cho những người design, đích thân thích anh lựa chọn vải vóc và hoạ tiết, Thi Nhi nhìn như 1 nàng tiểu thư bước rời khỏi kể từ truyện cổ tích, mặc dù vẫn chính là u một con cái.

Hai người phủ lên mình phục trang cưới, một vừa hai phải thoát ra khỏi chống thay cho trang bị thì vẫn bước cuống quýt cho tới tóm lấy tay nhau.

Giữa bọn họ vẫn luôn luôn với sự lưu luyến như vậy, nồng dịu domain authority diết như vậy.
"Em đẹp nhất lắm!"
Đẹp tương tự một nàng tiểu thư vậy.

Nhìn em lúc này anh thiệt chỉ ham muốn bế tức thì về căn nhà, lưu giữ thực hiện của riêng biệt thôi.

Anh không thích ai cần trông thấy dung mạo tuyệt trần này cả...
Anh đem cô rời khỏi phần bên trước, điều khiến cho cô vô nằm trong bất thần đó là ở trước siêu thị áo cưới vô nằm trong nhiều người.

Trên thảm cỏ là những cành hoa hồng được cắm sẵn, đối với tất cả nến và những cánh hoa lung linh.

Một chàng trai cho tới đem mang lại Hàn Thẩm một đoá hoa tuyệt đẹp nhất.

Thi Nhi ngây ngốc, trong tim là 1 trong loại xúc cảm lên cao khó khăn mô tả, tim đập mạnh từng hồi.

Hàn Thẩm bất thần quỳ xuống thực hiện mang lại người xem xung xung quanh la hét cả lên, còn Thi Nhi thì vẫn trơ rời khỏi ê.

Anh nhìn cô vì chưng góc nhìn chan chứa rạm tình và và lắng đọng, giọng êm ả ấm cúng.
"Thi Nhi! Chúng tớ vẫn bên cạnh nhau trải qua loa từng nào biến đổi cố của cuộc sống rồi.

Có những mất mặt mác, những nhức thương, và cả những thú vui nhen group."
Anh lấy cái nhẫn được đặt tại thân thích bó hoa rời khỏi, chìa về phía cô.

Nơi góc nhìn là toàn bộ những thương yêu tuy nhiên anh dành riêng cho cô, từng dòng sản phẩm huyết chảy nhập khung hình này đều như vẫn thuộc sở hữu cô mất mặt rồi.
"Anh...! Muốn sử dụng cả cuộc sống này nhằm yêu thương em, thương em, bồn chồn mang lại em, nằm trong em già cả lên đường.

Anh ham muốn nằm trong em sinh sống một cuộc sống thường ngày bình yên tĩnh niềm hạnh phúc, bên cạnh nhau bồn chồn mang lại con cái của tất cả chúng ta."
Thi Nhi nhìn anh rơi lệ, trên đây đều là nước đôi mắt của sự việc niềm hạnh phúc.

Cô yêu thương anh tương tự bị trúng cần giờ sét tình ái vậy.

Cứ tưởng ko đậm đà tuy nhiên này ngờ lại thiệt đậm sâu sắc.

Cứ tưởng sẽ không còn bền vững lâu dài tuy nhiên sau cuối lại ham muốn bên cạnh nhau yêu thương nhau mãi mãi.

Anh cũng bâng khuâng rồi.

Xem thêm: thích nhất hạnh là ai

Tình yêu thương này trải qua loa từng nào chuyện vẫn gắn kết với thời hạn, đối mặt từng thách thức, bão giông.

Yêu như vậy, thì mới có thể là thương yêu thiệt sự.

Hàn Thẩm tóm lấy tay của Thi Nhi, nhìn cô chan chứa và lắng đọng, mỉm cười cợt trình bày.
"Làm phu nhân anh nhé! Làm u của con cái anh! Làm người tuy nhiên anh tiếp tục sử dụng cả đời này nhằm chiều chuộng.

Được không?"
Cô ko cần thiết nghĩ về gì nhiều cả, cười cợt nội địa đôi mắt tuy nhiên gật đầu tức thì.
"Em đồng ý!"
Đeo cuống quýt cái nhẫn lên tay cô, Hàn Thẩm đứng nhảy dậy ôm siết lấy cái eo nhỏ, thơm ghì lên song môi căng mọng.

Toàn thể người xem đều vỗ tay, và được tận mắt chứng kiến những gì lắc cảm nhất, và lắng đọng nhất.

Tuy bọn họ ko thể thấy không còn được những gì tuy nhiên nhị người vẫn trải qua loa.

Nhưng chỉ việc nhìn nhập đôi mắt Hàn Thẩm, nhìn nhập sự niềm hạnh phúc của Thi Nhi, bọn họ cũng đầy đủ hiểu nhị tình nhân nhau cho tới nhượng bộ này.

Anh nhấc bổng cô rồi bế bên trên tay, nhìn cô vẫn luôn luôn ôn nhu, nhẹ dịu vì vậy.

Trong góc nhìn này giờ trên đây và mãi về sau tiếp tục chỉ mất hình bóng của từng một người có một không hai...!đó là Thi Nhi.
Ôm cổ anh, cô nhìn anh với sự sung sướng tràn đầy.

Cuối nằm trong cũng đợi được cho tới thời nay, đợi anh trình bày điều cầu thơm, nằm trong anh lao vào lễ lối điểm minh chứng mang lại thương yêu của mình.

Cô khom lại gần, đụng chạm chóp mũi của tớ nhập anh, giọng nhẹ dịu trình bày.
"Em yêu thương anh nhiều lắm!"

"Em tiếp tục yêu thương anh cho tới không còn cuộc sống này, tiếp tục nằm trong anh băng qua tất cả."
Cô thơm nhẹ nhõm lên môi anh, nhìn anh thiệt ngay sát.
"Dù mang lại mai về sau thế này, em cũng tiếp tục nằm trong anh lên đường bên trên từng nẻo lối."
Hàn Thẩm cảm biến được nhịp tim nhập anh đang được đập rộn ràng tấp nập cả lên.

Nhìn cô nàng xinh đẹp nhất trước mặt mày này, anh thiệt mong đợi lễ cưới tiếp tục ra mắt càng cấp tốc càng chất lượng.

Chưa lúc nào anh mau chóng cho tới thế, hồi vỏ hộp cho tới thế.

Khuôn mặt mày này, tiếng nói này càng thôi thúc đẩy anh cần yêu thương vì chưng cả trái tim, yêu thương thiệt nhiều, thiệt đậm đà.

Anh từng hứa tiếp tục bảo đảm cô, ko nhằm cô Chịu đựng bất kì tổn hại này.

Lời hứa ấy và được minh bệnh vì chưng sinh mạng, vì chưng thương yêu, vì chưng phụ nữ của mình và vì chưng một thơm lễ ấn tượng.

Chỉ ham muốn thơm lên song môi này mãi thôi, thơm lên khoé đôi mắt, lên vầng trán, lên gò má.

Chỉ rất cần được thơm cô thì nhường nhịn như sự và lắng đọng ấy đều tan chảy rời khỏi nhập cuống họng.
"Anh yêu thương em! Phó Hàn Thẩm này tiếp tục chỉ yêu thương 1 mình Lục Thi Nhi tuy nhiên thôi."

Xem thêm: cha vũ thế toàn là ai